Hôn nhân dựa trên tình bạn thường sẽ bền vững lâu dài Gia Khang dịch 21 tháng 10, 2021 (Minh họa: Jeremy Wong Weddings/Unsplash) NEW YORK CITY, New York (SGN) - Từ bạn bè thân thiết trở nên gần gũi, nảy sinh tình cảm và tính tới chuyện kết hôn được các nhà khoa học và tâm lý cho rằng, đó chính là nền tảng của hôn nhân hạnh phúc.
Chồng tôi cười cười: "Anh không phải đại gia nên không tổ chức sinh nhật hoành tráng cho em, cũng không có sổ hồng tặng em, nhưng lương anh nộp hết cho em. Con đi học thì anh đưa đón, dạy học bài. Em mệt thì anh nấu cơm…. Nếu hôn nhân là canh bạc thì anh đang dốc hết
hôn nhân có tính bền vững nhưng vẫn có thể chấm dứt bằng ly hôn (đây là quan niệm phổ biến hiện nay). Tính bền vững của hôn nhân cũng có thể xuất phát từ đạo đức truyền thống và căn hóa của người phương Đông coi trọng tình nghĩa vợ chồng và yếu tố bền vững trong hôn nhân và gia đình vv…. Thứ ba: Tính chất một sợ một chồng
Nam diễn viên bước ra khỏi cuộc hôn nhân kéo dài gần một thập kỷ đúng thời điểm cả nước đang giãn cách vì Covid-19. Thời điểm đó, anh cảm nhận rõ rệt sự mệt mỏi và cô đơn. Anh kể lại: "Đang có thói quen sáng đưa con đi học, chiều về cả nhà cùng ăn cơm, đùng một ngày mất tất cả những điều đó, tôi vô cùng bức bối.
Nói chung theo lịch âm dương cung Ngũ Quỷ trong hôn nhân thường đem đến nhiều chuyện thị phi. Vợ chồng gặp nhiều biến cố lại không thể cảm thông cho nhau nên khó bề hạnh phúc dài lâu. Cách hóa giải điều này là hãy sinh con thuộc cung Sinh Khí.
Văn án: [Một câu giới thiệu vắn tắt: Tránh xa tôi ra, nếu không tôi sẽ không nhịn được mà muốn hôn em.] Tôi thích anh ấy nói với tôi "tránh xa tôi ra", bởi vì mỗi lần anh nói những lời này, giây tiếp theo anh ấy sẽ không nhịn được mà đến gần tôi. Tô Mặc Trừng
hDrYiQ. Gánh vác trách nhiệm trong hôn nhânTrách nhiệm hôn nhân là gì?Gánh vác áp lực trong cuộc sốngGánh vác rủi ro chưa lường trước được Rất người phổ biến cho rằng, hôn nhân dựa trên cơ sở tình yêu là hôn nhân hoàn mỹ nhất. Nhưng trên thực tế, sau khi bước vào hôn nhân, tình yêu thường không vượt qua được những ma chạm vặt vãnh trong cuộc sống thường ngày, cũng như biết bao bộn bề lo toan về cơm áo gạo tiền, đủ thứ áp lực, đủ thứ mâu thuẫn,… khiến tình yêu rất mau liền bị phai nhạt. Những cuộc hôn nhân vượt qua những thử thách lâu dài, mà vẫn giữ được sự hài hòa ổn định, trước nay đều không dựa vào bản thân tình yêu, mà dựa vào tín ngưỡng trong tình yêu và sự kính sợ trong hôn nhân. Tình yêu, kỳ thực không cần vỏ bọc hoa lệ, bởi càng bình thường, càng chân thực thì mới càng chắc chắn. Hôn nhân, kỳ thực không cần sự lãng mạn khiến mọi người ngưỡng mộ, mà cần vợ chồng đồng lòng, cùng gánh vác trách nhiệm, cùng nhau vượt qua sóng gió của cuộc đời. Khi yêu, hai người có thể say sưa nói chuyện tình cảm yêu thương, giống như đứa trẻ, có lúc ngang bướng, có lúc hờn dỗi, có lúc cãi cọ, đều là những chỗ thú vị của tình yêu. Nhưng sau khi kết hôn, thì phải học làm người lớn thật sự. Thế nào là người lớn thật sự? Không ngang bướng, không hờn dỗi, như thế đã là người lớn thật sự rồi chăng? Hoàn toàn không phải vậy. Người lớn thật sự cũng sẽ có cảm xúc, nhưng họ có thể khống chế được cảm xúc của mình. Người lớn thật sự sẽ không coi tình yêu là tối cao, mà sẽ đặt trách nhiệm lên hàng đầu. Người lớn thật sự sẽ hiểu rõ, điều mà hôn nhân cần nhất không phải là tình yêu, mà là hai chữ Gánh vác. Gánh vác trách nhiệm trong hôn nhân Nếu tình yêu là chuyện cổ tích, hôn nhân là cuộc sống hiện thực. Tình yêu trong cổ tích luôn có cái kết là “Từ đó, hoàng tử và công chúa sống một cuộc sống tươi đẹp, hạnh phúc”. Nhưng tình yêu trong cuộc sống hiện thực, thì từ ngày bước vào cuộc sống hôn nhân chính là bắt đầu một ngã rẽ hoàn toàn khác biệt so với khi hai người còn yêu nhau. Hôn nhân có tình yêu làm nền tảng dĩ nhiên sẽ hạnh phúc hơn hôn nhân mà kết hôn chỉ vì đã đến tuổi dựng vợ gả chồng, người lớn đặt đâu con trẻ ngồi đấy, nhưng loại hạnh phúc này có lâu bền hay không, thì lại quyết định bởi việc hai vợ chồng có thể cùng nhau gánh vác trách nhiệm hôn nhân hay không. Trách nhiệm hôn nhân là gì? Trách nhiệm hôn nhân là cùng nhau xây dựng mái ấm gia đình, cùng nhau nuôi dạy con cái, cùng nhau chăm sóc cha mẹ già. Đó chính là những trách nhiệm cơ bản, tuy nhiên, cũng có khá nhiều người không muốn gánh vác trách nhiệm này. Có một bà mẹ trẻ lên mạng tâm sự rằng, cô mới sinh con được mấy tháng, nhưng cô phải làm tất cả việc nhà, cô không làm thì không có ai làm thay. Chồng cô đi làm về liền ngồi sofa lướt điện thoại, con khóc cũng chẳng chịu dỗ, chỉ biết phó mặc cho cô. Cô vừa nấu ăn vừa lớn tiếng gọi “Có thể con đã đái rồi đó, anh thay bỉm cho con đi”. Anh chồng văng thẳng một câu “Anh không biết làm”, rồi mặc kệ con nhỏ ngồi đó khóc. Buổi tối, con trẻ khóc quấy, đều là cô bế và dỗ dành, anh chồng thì mặc kệ, có khi còn bực mình vì con khóc khiến anh không ngủ được, thậm chí thường quát mắng cô, nói cô vô tích sự, chỉ việc dỗ con thôi cũng làm không xong. Ảnh Freepik. Trong cuộc sống có rất nhiều người đàn ông bản tính gia trưởng, vẫn ôm giữ những quan niệm cổ hủ, lúc ở nhà không làm gì cả, cho rằng mọi việc lặt vặt như làm việc nhà, chăm sóc con cái… đều là việc của phụ nữ, dù bản thân họ có nhàn rỗi, dù họ có nhìn thấy người vợ bận bịu cũng không muốn đứng ra phụ vợ. Kiểu người đàn ông như vậy chính là không nhận thức đúng đắn được rằng, bản thân cần phải gánh vác trách nhiệm hôn nhân như thế nào. Nếu cứ như thế trong thời gian dài thì người vợ sẽ không thể nhẫn chịu thêm được nữa, hôn nhân đi hết ngõ cụt cũng là điều tất nhiên. Gánh vác áp lực trong cuộc sống Khi còn đơn thân, người ta thường sẽ không cảm nhận sâu sắc được áp lực trong cuộc sống, dù sao thì khi một thân một mình mọi thứ đều quá đơn giản, ăn thì cứ ăn đơn giản cho đầy bao tử, nằm thì cứ kiếm đại một chỗ là được rồi. Nhưng sau khi kết hôn, có con rồi, cha mẹ lại ngày ngày một già đi, thì tình hình sẽ không còn như trước nữa. Hiện nay, rất nhiều người than thở rằng, đến tuổi trung niên, áp lực lớn như núi, nhưng cũng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, cõng theo gánh nặng mà bước về phía trước. Đại đa số các gia đình hiện nay thì người đàn ông là người chịu áp lực lớn nhất. Bởi đàn ông thường vẫn là trụ cột trong gia đình, cần phải chèo chống một vùng trời cho cả vợ con cũng như già trẻ lớn nhỏ trong nhà. Nói chung, người đàn ông mà ý thức trách nhiệm càng cao, càng biết gánh vác gia đình, thì áp lực tinh thần cũng càng lớn. Nếu người vợ là phụ nữ thấu hiểu lòng người, biết an ủi chồng, thì đó chính là phúc khí cả đời của người đàn ông. Nếu người vợ là người phụ nữ thực dụng coi trọng vật chất, luôn kêu ca oán trách cuộc sống, trách mắng chồng, thì đó là nỗi thống khổ cả cuộc đời của người đàn ông. Ảnh Freepik. Nếu muốn hôn nhân hài hòa, ổn định, lâu bền, thì vợ chồng phải cùng nhau gánh vác áp lực cuộc sống. Áp lực trong cuộc sống, vốn không chỉ giới hạn về áp lực kinh tế, mà còn có rất nhiều rất nhiều phương diện khác nữa. Ví như, hai người đều là lần đầu tiên làm cha mẹ, cả hai đều không biết làm người cha, người mẹ tốt cần phải như thế nào, nên khi đối diện với đứa con ngỗ ngược, thì trong tâm khó tránh khỏi lo lắng. Cưới nhau rồi, ai cũng muốn làm cha làm mẹ, nhưng khi được làm cha làm mẹ rồi thì mới thấy thật là khó khăn, vô hình trung, áp lực cũng ngày càng lớn. Lúc này, cả vợ và chồng đều phải cùng nhau đối diện, cùng nhau gánh vác, không ai nên nghĩ đến chuyện đùn đẩy trách nhiệm cho đối phương, còn mình thì mặc kệ, như vậy sẽ chỉ dẫn đến ngày càng nhiều vấn đề, mâu thuẫn cũng ngày càng lớn, thậm chí ảnh hưởng đến sự hòa thuận và ổn định của hôn nhân. Rất nhiều sự việc trong cuộc sống đều sẽ đem đến áp lực, trong đó rất nhiều áp lực mà một người căn bản không thể nào gánh vác nổi, cần hai người cùng chia sẻ gánh vác, như câu “vợ chồng đồng lòng, tát bể Đông cũng cạn”, dù vấn đề không được giải quyết, cũng khiến cả hai được an ủi vì về mặt tinh thần có sự chia sẻ và thấu hiểu của đối phương. Hiểu rõ đạo lý này, thì hôn nhân nhất định sẽ không có vấn đề. Gánh vác rủi ro chưa lường trước được Cuộc đời luôn đầy những biến cố bất ngờ, chẳng ai biết được một giây sau đó sẽ xảy ra điều gì. Có hai vợ chồng rổ rá cạp lại, người chồng rất tài giỏi, người vợ rất khôn ngoan, hai người đồng tâm hiệp lực gây dựng mái ấm gia đình, tình cảm vợ chồng cũng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, trời có gió mưa bất trắc, người có họa phúc khôn lường, người chồng đột nhiên ngã bệnh, đã tiêu tốn rất nhiều tiền chạy chữa, nhưng cũng chỉ là người tàn phế liệt mất nửa người, gầy như que củi, đi mấy bước cũng khó khăn, phải lập tức ngồi nghỉ. Người vợ sau khi chăm sóc chồng một thời gian dài, không chịu nổi cảnh vất vả cùng đủ mọi áp lực trong cuộc sống đổ hết lên đầu cô, nên đã yêu cầu ly hôn. Bởi cả hai đều là kết hôn lần hai, mỗi người đều có con riêng, nên ly hôn cũng khá dễ dàng. Chỉ là người chồng không muốn, dùng đủ lời hứa hẹn cầu xin cô ở lại, nói rằng chờ anh khỏe lại, anh vẫn còn có thể kiếm được nhiều tiền. Người vợ cảm thấy anh đã giờ đã thành bộ dạng như thế này rồi, còn nói sau này gì nữa, cô không muốn nửa cuộc đời còn lại của mình bị cuốn vào vũng lầy đau khổ, nên cương quyết muốn ly hôn. Cuối cùng, người chồng đã chấp nhận buông tay, người vợ tìm kiếm hạnh phúc bên người đàn ông khác. Có câu cổ ngữ rằng “Vợ chồng vốn là chim cùng rừng, khi đại nạn đến thì mỗi con bay một nẻo”. Đây cũng là nhân tính, cũng khó nói ai đúng ai sai. Nhưng nếu là người dám gánh vác, dám đương đầu với rủi ro chưa biết trước được, thì khi người kia lâm vào hoàn cảnh thống khổ nhất, bất lực nhất, họ sẽ không nỡ lòng dứt áo ra đi. Đời người chứa đầy những rủi ro chưa lường trước được, lựa chọn tiến tới hôn nhân chính là dũng cảm gánh vác những rủi ro chưa lường trước của nhau. Bởi vậy trong đám cưới được cử hành ở nhà thờ, trước khi trao nhẫn cho nhau, cha xứ thường hỏi cô dâu – chú rể rằng, liệu cả hai có nguyện ý yêu thương nhau, sống với nhau đến trọn đời, dù là giàu sang hay nghèo hèn, dù là khỏe mạnh hay ốm đau bệnh tật, dù là thuận cảnh hay nghịch cảnh, đều sẽ không rời bỏ nhau. Đây mới là ý nghĩa thật sự của hôn nhân. Thứ mà hôn nhân thật sự cần, không chỉ là tình yêu, mà càng là sự gánh vác. Gánh vác trách nhiệm hôn nhân, gánh vác áp lực cuộc sống, gánh vác những rủi ro chưa lường trước được. Tình yêu là mộng ảo, nhưng cũng rất chất phác. Hôn nhân là hiện thực, và cũng rất thiêng liêng. Tình yêu chân chính là sau khi bước đến hôn nhân, thì sẽ dần dần thăng hoa, tuy không mãnh liệt như thuở ban đầu, nhưng lại có thể khiến hai người nhanh chóng trưởng thành và sống có trách nhiệm với nhau hơn. Hôn nhân tuy cũng có chỗ đau buồn là khiến tình yêu dần nhạt phai đi, nhưng nó chỉ là cảm xúc nhất thời, vốn không ảnh hưởng đến hôn nhân. Bởi điều mà hôn nhân thật sự cần, hoàn toàn không phải chỉ là xoay vòng trong tình yêu, mà là niềm tin dám gánh vác hết thảy. Theo AboluowangVũ Dương biên dịch
Liên tiếp các vụ ly hôn của những người nổi tiếng khiến chúng ta tự hỏi Vì sao hôn nhân hiện đại lại đoản mệnh đến thế? Nếu nhìn lại, ông bà ta chưa từng quen biết trước khi kết hôn nhưng họ vẫn hạnh phúc bên nhau đến bạc đầu. Còn chúng ta đã hẹn hò tìm hiểu, đã lựa chọn kỹ càng, vậy vì sao vẫn không thể tiếp tục đi đến cuối con đường? Suy cho cùng, vấn đề ấy xuất phát từ đâu? Ân tình cảm “Kết phát vi phu thê, ân ái lưỡng bất nghi” vợ chồng kết tóc xe tơ, ái ân thắm thiết chẳng ngờ lẫn nhau. Rất nhiều người cho rằng bí quyết của hạnh phúc là vợ chồng tâm đầu ý hợp, chỉ cần phu thê ân ái thì hôn nhân sẽ có thể lâu dài. Ân ân ái ái, hai chữ này đã chỉ rõ rằng Tình cảm vợ chồng trước là Ân, sau là Ái. Ái tình vốn không bền vững, có thể hôm nay nhất kiến chung tình nhưng ngày mai rất có thể lại đổi dạ thay lòng. Đã từng rung động, đã từng say đắm, nhưng một ngày kia lại quay lưng rời gót, phũ phàng dứt áo ra đi. Yêu hận tình thù chỉ trong chớp mắt, ai dám chắc sẽ một dạ sắt son cho đến cuối cuộc đời? “Yến Tử Xuân Thu” ghi chép rằng, quân chủ của nước Tề là Tề Cảnh Công muốn gả con gái cho Yến Tử, bèn đến nhà Yến Tử làm khách. Nhân lúc cả hai đang vui vẻ uống rượu, Tề Cảnh Công bèưn hỏi Yến Tử “Người vừa rồi có phải là thê tử của khanh không?”. Yến Tử đáp “Không sai, đó là vợ của thần”. Cảnh Công cảm khái một hồi rồi nói “Ôi chao, ta thấy bà ấy vừa già lại vừa xấu, thật không xứng với khanh! Thế này đi, ta có người con gái trẻ trung xinh đẹp, chẳng thà gả cho khanh, ý khanh thế nào?”. Được vua sủng ái gả công chúa cho, đối với một người bình thường đó quả là diễm phúc, nào còn ai dám cự tuyệt đây? Nhưng Yến Tử lại khẳng khái trả lời Tề Cảnh Công “Tuy vợ thần đã có tuổi, nhưng thần và nàng đã chung sống rất lâu rồi. Nàng cũng có những năm tháng thanh xuân tươi đẹp. Khi còn trẻ đẹp nàng đã gửi gắm cả cuộc đời cho thần, thần cũng vì sự phó thác ấy mà kết hôn với nàng. Đại vương ban thưởng như thế quả là vinh hạnh cho thần lắm, nhưng thần sao có thể cô phụ sự phó thác của người vợ kết tóc xe tơ đối mình cho được?”. Đó quả là chính kiến của một bậc chính nhân quân tử, chẳng trách vì sao Tề Cảnh Công lại muốn gả công chúa cho ông. Yến Tử đã nói ra một điểm rất quan trọng để duy trì hôn nhân, đó chính là trách nhiệm của người đàn ông. Có người con gái nào kết hôn mà không mong sẽ hạnh phúc đến bạch đầu giai lão? Cô gái ấy đem cả thanh xuân của mình giao phó cho một người đàn ông, vậy anh ta nên gánh vác trách nhiệm, trở thành chỗ dựa cả đời cho nàng. Một thi nhân thời nhà Nguyên là Phó Nhược Kim viết trong bài “Điệu vong tứ thủ” “Tân hôn thệ giai lão, ân nghĩa vĩnh thả thâm”, nghĩa là Tân hôn thề giai lão, ân nghĩa mãi sâu dày. Nhưng làm được điểm này lại không hề dễ dàng, bởi vì cuộc đời luôn có đủ mọi khảo nghiệm dụ dỗ mê hoặc, trong hoàn cảnh ấy mới có thể nhìn ra phẩm hạnh đích thực của một người. “Hậu Hán Thư” chép rằng, chị của Quang Vũ Đế là Hồ Dương công chúa. Sau khi chồng của công chúa qua đời, Quang Vũ Đế đã cùng nàng bàn luận về quần thần. Công chúa nói “Tống Hoằng dung mạo đường đường, tài đức song toàn, các đại thần khắp trong triều đều không ai bì được với chàng”. Quang Vũ Đế biết công chúa chỉ ưng mỗi Tống Hoằng và nguyện ý được kết hôn cùng chàng. Thế là, ông bèn sắp xếp cho Hồ Dương công chúa ngồi sau bức bình phong, sau đó triệu kiến Tống Hoằng đến trò chuyện. Quang Vũ Đế hỏi “Tục ngữ có câu Giàu đổi bạn, sang đổi vợ’, đây có phải chuyện thường tình hay không?”. Tống Hoằng đáp “Thần nghe nói Bạn bè kết giao lúc nghèo hèn thì chẳng nên quên, người vợ cùng chịu cảnh cơ hàn với mình thì không thể bỏ được”. Quang Vũ Đế thấy lời lẽ dứt khoát của Tống Hoằng thì biết rằng việc mai mối sẽ không thành. Tục ngữ có câu “Nhất nhật phu thê bách nhật ân, bách nhật phu thê tự hải thâm”, nghĩa là Một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, trăm ngày chồng vợ tựa biển sâu. Chỉ một ngày làm vợ làm chồng nhưng nghĩa trọng tình thâm, bên nhau càng lâu thì ân tình lại càng sâu đậm, giống như đại hải không thể đo lường. Do đó ân ái không phải là thứ dễ dàng đem ra khoe khoang trước mặt người khác, mà là thể hiện cho lời hứa, là trách nhiệm, cũng là nghĩa vụ giữa vợ và chồng. Một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa. Trang Angie - Epoch Times Nghĩa lý tính “Nữ luận ngữ” viết “Phu thê kết phát, nghĩa trọng thiên kim” vợ chồng kết tóc, nghĩa nặng ngàn vàng. “Nữ giới” cũng có câu “Phu vi phu phụ giả, nghĩa dĩ hòa thân, ân dĩ hảo hợp” Đạo vợ chồng dùng lễ nghĩa mà chung sống hòa thuận, dùng ân tình mà hòa hợp thân ái. Chữ “Nghĩa” có nội hàm rất lớn, nếu như ân tình chỉ là tình cảm, vậy thì hai người chưa từng gặp mặt chỉ có thể dựa vào đạo nghĩa và tín nghĩa để tuân thủ thệ ước. “Hậu sơn đàm tùng” ghi chép một câu chuyện xảy ra vào thời Bắc Tống. Chuyện kể rằng, ở Hoa Âm có một thí sinh họ Lữ đỗ tiến sĩ, được ghi tên trên bảng vàng. Nhưng không may, vợ chưa cưới của anh ta mắc bệnh nặng dẫn đến cả hai mắt đều mù lòa. Gia đình cô gái biết mình không xứng nên đã chủ động rút lại hôn ước. Nhưng Lữ tiến sĩ không bằng lòng, anh nói rằng cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì anh vẫn không thể vi phạm hôn ước, vậy nên anh vẫn quyết định lấy nàng làm vợ. Sau này nhà họ Lữ sinh được năm người con trai đều đỗ tiến sĩ, trở thành câu chuyện truyền kỳ lúc đương thời. Trong đó bốn người con trai có thành tựu đặc biệt vẻ vang, được gọi chung là “Tứ Lữ” ở Lam Điền, một vị trong số họ sau này làm đến tể tướng. Những câu chuyện như trên vô cùng phổ biến thời cổ đại, và phụ nữ cũng không ngoại lệ. “Liệt nữ truyện” chép rằng, ở đất Thái có một người vừa mới cưới vợ xong liền đổ bệnh. Vì chồng mang bệnh, người vợ đã mất đi nguồn kinh tế, cũng không còn bờ vai nương tựa. Mẹ cô gái vì thương con liền khuyên cô tái giá. Cô gái đáp “Bất hạnh của chồng cũng chính là bất hạnh của con, con sao có thể bỏ rơi chàng được? Con đã kết hôn rồi, quyết suốt đời không thay lòng đổi dạ, sao có thể vì chàng mắc bệnh nặng mà tái giá được?”. Nhưng các cuộc hôn nhân hiện đại vì không có ân nghĩa và đạo nghĩa ước thúc, do đó rất dễ tan vỡ trước sóng gió. Kính biểu tượng Hôn nhân khó tránh khỏi mâu thuẫn, vậy làm thế nào mới có thể duy trì quan hệ hòa hợp giữa vợ và chồng? Cổ nhân cho rằng vợ chồng chung sống thì cần tôn kính lẫn nhau, làm chồng hay làm vợ thì đều nên tôn kính đối phương. Khổng Tử từng nói với Lỗ Ai Công “Xưa kia trong ba thời Hạ, Thương, Chu, khi bậc quân vương thánh minh trị vì xã hội, người ta nhất định sẽ tôn trọng, yêu thương bảo vệ vợ con mình. Bởi vì vợ là người quan trọng nhất trong nhà, còn con cái là người nối dõi tông đường, đối với hai người này sao có thể bất kính đây?”. Trong “Nữ giới”, Ban Chiêu cũng nhắn nhủ Tu thân thì điều quan trọng nhất chính là cung kính, tị cương thì điều cần thiết nhất chính là nhu thuận. Do đó, cung kính và nhu thuận là lễ nghĩa lớn nhất đối với nữ nhi. Khổng Tử từ góc độ của nam giới, Ban Chiêu từ góc độ của nữ giới đều khuyên vợ chồng tôn kính lẫn nhau, đây cũng là lễ tiết cơ bản trong đạo phu thê. “Tả Truyện” ghi chép rằng, một lần Tấn Văn Công phái đại thần Cữu Quý đi sứ đến nước Tần. Khi Cữu Quý đi qua đất Ký, ông nhìn thấy một người tên là Khích Khuyết đang cấy cày ở ruộng, còn vợ anh ta thì mang cơm cho chồng. Vợ của Khích Khuyết cung kính dâng cơm, hai tay Khích Khuyết cẩn thận đón lấy rồi cảm tạ thê tử. Hai người cùng tôn trọng lẫn nhau, coi nhau như khách quý. Cữu Quý vô cùng cảm động, bèn dẫn Khích Khuyết về triều và tiến cử lên Tấn Văn Công. Cữu Quý nói “Kính là biểu hiện của phẩm đức cao thượng, người cung kính lễ độ nhất định là người có phẩm hạnh. Việc trị lý quốc gia cần người có đức, xin đại vương hãy tin dùng anh ta”. Quả nhiên, sau này Khích Khuyết làm đến chức đại phu ở nước Tấn. Đây chính là nguồn gốc câu thành ngữ “tương kính như tân” vợ chồng kính nhau như khách. Tương kính như tân là biểu hiện khi hai người trân quý và tôn trọng lẫn nhau. Chính vì trân trọng, cho nên mỗi ngày đều nở nụ cười tươi tắn nhất để chào đón, dùng thái độ khoan dung hòa nhã nhất để đối đãi, dùng ngữ khí thiện nhất để trò chuyện với đối phương. Nếu làm được như vậy, chẳng phải sẽ không còn mâu thuẫn nữa sao? “Tính lý hội thông” viết rằng, làm chồng thì nên kính thân để dẫn dắt vợ, làm vợ thì nên kính thân để chăm lo cho chồng. Do đó cha mẹ khi tiễn con xuất giá thường hay căn dặn rằng con nhất định phải kính, đây chính là ý nghĩa của đạo chung sống giữa vợ và chồng. Tương kính như tân. Miền công cộng Nhẫn nội tại Nhân sinh khó tránh khỏi phong ba, giữa người với người cũng khó tránh khỏi xích mích, lúc này điều cần thiết nhất chính là Nhẫn. “Tứ lễ dực”, thiên “Hôn tiền dực” chép rằng, con gái sinh ra đều được cha mẹ nâng niu từ bé, nhưng cho dù được cha mẹ yêu mến bao nhiêu thì một khi xuất giá, thân phận và địa vị sẽ khác, ở nhà chồng không thể giống như khi ở nhà mình. Nếu lúc ấy tâm lý suy sụp, nội tâm bất bình, sau thời gian lâu họ dễ trở nên trầm cảm, uất ức mà sinh bệnh. Kỳ thực, các cậu ấm cô chiêu là con một trong xã hội hiện đại, ai ai cũng là tiểu hoàng đế, là tiểu công chúa của cha mẹ, hễ gặp mâu thuẫn họ đều không muốn phải chịu thiệt. Nếu như chỉ để mắt đến việc người khác đã làm sai chỗ nào, mắc lỗi ra sao thì sẽ ngày càng bất bình, nói không chừng sẽ làm hại thân thể của chính mình. Khi ấy, đều cần nhất luôn là nhẫn nhịn, bao dung và đồng cảm. Tục ngữ có câu “Lùi một bước biển rộng trời cao”, nếu hai người đều suy nghĩ cho đối phương, thì con đường sẽ bước được lâu dài. Trong “Nam sử” có câu chuyện về Lưu Ngưng Chi, vốn là người phẩm đức rất cao thượng, anh từng từ chối làm quan và không tham luyến vinh hoa phú quý. Vợ anh tuy là con gái Thứ sử, nhưng nàng lại an phận cùng anh sống cuộc sống cần kiệm và thanh bần. Tiền tài mà hai vợ chồng kiếm được chỉ dành cho các nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống, phần còn lại đều đem bố thí cho người nghèo. Lưu Ngưng Chi yêu thích sơn thủy, anh dẫn vợ con đi thuyền dạo chơi trên sông hồ, lên núi Hành Sơn, sống những tháng ngày ẩn cư nhàn nhã, trong tâm không màng chuyện thế sự, mỗi ngày đều du sơn ngoạn thủy, sống cuộc sống thần tiên. Âm dương Học thuyết Âm Dương cho rằng, nam là dương - nữ là âm, nam là thiên - nữ là địa, thiên địa, âm dương đều tồn tại song hành và bổ trợ cho nhau. “Nữ giới” viết, âm dương có những đặc tính bất đồng, nam nữ đương nhiên cũng không giống nhau, nam nhân quý ở kiện tráng cương cường, nữ nhân lại lấy nhu thuận yếu mềm làm nét đẹp. Con người chúng ta đều muốn nam nữ bình đẳng, nhưng lại quên mất rằng nam nữ khác biệt, mỗi người đều có ưu khuyết của riêng mình. “Kinh Dịch” viết Vị trí của nữ nhân nên là chủ nội, vị trí của nam nhân nên là chủ ngoại. Nam nữ mỗi người đều có chức vụ của mình, đây là đại nghĩa trong trời đất. Làm cha con, anh em, và vợ chồng thì đều có thể ở trong gia đình mà thực hiện tốt vai trò của mình, như thế gia đạo sẽ chính. Nếu như nhà nhà đều như vậy, vậy thì thiên hạ tự nhiên cũng sẽ an định. Cũng giống như xã hội có phân công lao động, không thể ai ai cũng làm việc giống hệt như nhau. Xã hội cổ đại là “nam canh nữ chức” nam làm việc ngoài đồng, nữ dệt vải thêu thùa ở nhà, nam và nữ ở hoàn cảnh khác nhau mà phát huy sở trường của mình, điều này phù hợp với quy luật âm dương. Trong “Tố nhân kính” có đoạn Vợ chồng tình ý tương hợp, thân mật không có gián cách, nhưng hai người lại có những phẩm chất khác biệt, giống như mặt trời và mặt trăng. Chồng giống như thái dương, vợ giống như vầng nguyệt, nhật nguyệt luân phiên chiếu sáng đại địa. Chính vì nữ giới nhu thuận yếu mềm, do đó nam giới mới gắng hết sức chở che và bảo vệ họ. Khi con tàu Titanic đang dần dần chìm xuống đáy biển, các quý ông đều nhường cơ hội sống cho phụ nữ và trẻ em. Không ai cho rằng đó là bất công, bởi đây là nghĩa vụ của nam giới. Trong gia đình, người đàn ông là trụ cột, có trách nhiệm gánh vác gia đình và yêu vợ thương con, còn phụ nữ thì chăm lo việc nhà, nuôi dạy con và chăm sóc chồng. Vì vậy, quan hệ vợ chồng là mối quan hệ bổ sung cho nhau, không phải là cạnh tranh hay áp bức. Vào thời cổ đại, các cặp vợ chồng tôn trọng nhau như khách, bao dung nhau khi gặp mâu thuẫn, cùng nhau vượt qua khó khăn và giữ mình khỏi cám dỗ. Giữa họ có sự ràng buộc của ái tình, đạo nghĩa và tín nghĩa, vì vậy hôn nhân luôn vững vàng trước gió táp phong ba. Theo Ally - Epoch Times Minh Tâm biên dịch
Nhiều người từng đặt câu hỏi này, nhưng không phải ai cũng có câu trả lời chính xác cho riêng mình. Trên mạng xã hội hỏi đáp Zhihu của Trung Quốc gần đây có một cuộc thảo luận về chủ đề "Sự khác biệt giữa tình yêu và hôn nhân". Trong số này, câu trả lời của một người đàn ông 80 tuổi được hưởng ứng nhiệt tình nhất. Những cá nhân có hôn nhân hạnh phúc đều biết hy sinh bản thân, chịu đựng và thậm chí bỏ qua cái tôi cá nhân vì cái chung. Ảnh minh họa shutterstock. "Nhiều bạn trẻ hỏi tôi Tình yêu là gì? Theo tôi, chúng ta chỉ có thể mượn câu trả lời của Plato, triết gia người Hy Lạp", người đàn ông họ Vương ngày, Plato hỏi cô giáo "Thưa cô, tình yêu là gì? Làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy nó?". Cô giáo trả lời "Trước mặt chúng ta là cánh đồng lúa mì. Em hãy đi đến đó và hái bông lúa mì vàng nhất, nang về đây cô sẽ giải thích cho em". Plato tiến về phía trước và mò mẫm trong cánh đồng lúa một lúc lâu. Tuy vậy khi trở về, ông vẫn tay trắng. Cô giáo hỏi "Tại sao em không hái được bông lúa nào?" Cậu học sinh trả lời "Em đã tìm thấy bông lúa mỳ vàng nhất nhưng em không biết liệu có bông nào vàng hơn phía trước hay không, vì em mới đi được một phần cánh đồng. Bởi thế em đã không hái nó".Cô giáo lúc này mỉm cười nói "Đây chính là tình yêu"."Vì không biết phía trước có lựa chọn nào tốt hơn nên chúng ta đã không hạ quyết tâm, dẫn đến việc bỏ lỡ "mối tình đẹp nhất" của mình. Theo cách này, tình yêu là thứ không thể đạt được, nó giống như một lý tưởng hơn, em sẽ bỏ lỡ nó nếu không cẩn thận", cô giáo nói ngày khác, Plato hỏi cô giáo "Hôn nhân là gì? Làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy nó?. Cô giáo trả lời "Trước mặt em có một khu rừng. Em hãy đến đó chặt một cây cao và tươi nhất. Em sẽ biết hôn nhân là gì".Plato đi về phía trước, một lúc sau, ông chặt một cái cây và quay trở lại. Cây này không tươi cũng chẳng cao, chỉ là một cái cây bình thường. Cô giáo hỏi "Tại sao em lại chọn cây này?" Plato trả lời "Như lần trước, em cẩn trọng tìm khắp nơi rồi nhưng nửa ngày vẫn trắng tay. Em nhìn thấy cây này giữa đường và nghĩ nó cũng không quá tệ, vì vậy đã chặt nó mang về". Cô giáo nói "Đây chính là hôn nhân. Hôn nhân thường đến sau tình yêu. Sau khi một người đã bỏ lỡ tình yêu lý tưởng đời mình, họ sẽ lo lắng đến được và mất. Do đó khi gặp được người tự đánh giá là thích hợp, dù có bình thường thế nào thì họ cũng thấy mãn nguyện. Tư tưởng này thường là bước khởi đầu cho một cuộc hôn nhân".Câu chuyện của Plato nói lên một thực tế Trong mắt nhiều người, tình yêu thường lý tưởng, còn hôn nhân rất thực tế. Mọi người thường có tâm lý tìm một người không quá lý tưởng nhưng phù hợp để tiến tới hôn vậy, sẽ có người hỏi "Vậy những cuộc hôn nhân nồng đậm tình yêu tồn tại lâu không?" Erich Fromm - nhà tâm lý học xã hội Đức. Ảnh Fromm Online Một cuộc khảo sát cho rằng "thời hạn của tình yêu" thường chỉ kéo dài 18-30 tháng. Kể từ đó, cả hai chia tay hoặc sống cuộc sống vợ chồng êm đềm. Giáo sư Cindy Hazan của Đại học Cornell, Mỹ đã đưa ra kết luận trên khi tiến hành khảo sát cặp vợ chồng thuộc 37 cấp độ văn hóa khác nhau, kèm những xét nghiệm về y sư này tin rằng, từ 18-30 tháng là thời gian đủ để một người đàn ông và một người phụ nữ gặp gỡ, hẹn hò, kết hôn và sinh con. Sau khi quá trình này kết thúc, hai người không còn cảm giác yêu đương mặn nồng giai đoạn cuồng nhiệt mất đi, tình yêu cũng sẽ nhạt dần, nhìn chung không dễ bắt gặp tình trạng nhịp tim tăng nhanh và lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi khi đối diện với nhau. Điều đó có nghĩa là, hầu hết các tình yêu, dù mãnh liệt đến đâu, sẽ trở thành bình thường trong vòng một hoặc hai cuốn sách "Hành trình tình yêu" của tác giả Trung Quốc Tiểu Đóa, cũng có quan điểm "Suy giảm sự hài lòng trong hôn nhân là thói quen. Đây là một trong những quy luật tâm lý quan trọng chi phối cuộc sống của chúng ta"."Nếu chúng ta tiếp xúc nhiều lần với một kích thích, cho dù kích thích đó là gì, theo thời gian, chúng ta sẽ dần bỏ qua nó. Kích thích vẫn luôn ở đó, trong khi chúng ta không còn cảm nhận được sự hứng thú như trước", Tiểu Đóa kinh tế học cũng có một khái niệm "Thỏa dụng biên", còn gọi là mức thỏa dụng mà người tiêu dùng có thêm khi tiêu dùng thêm một đơn vị hàng hóa. Theo đó, nếu một người không có giày vô tình nhận được một đôi giày và đánh giá chúng, kết quả dù đôi giày đẹp, vừa vặn hay không, anh ấy đều ngay lập tức đánh giá cao. Nếu người đó tiếp tục nhận được giày và được yêu cầu xếp loại các đôi giày tiếp theo, điểm số sẽ ngày càng thấp hơn. Sự hài lòng do "đôi giày tiếp theo" mang lại giảm dần, đó là khi thỏa dụng biên giảm vậy, khi đã quen với niềm vui và hạnh phúc trong một mối quan hệ nhưng không còn tươi mới nữa, cảm giác hòa hợp chắc chắn sẽ không mang lại cho bạn cảm giác hài lòng như vậy, theo quan điểm này, hôn nhân lâu bền hay không không liên quan đến mức độ yêu đương thuở ban đầu. Những cá nhân có hôn nhân hạnh phúc đều biết hy sinh bản thân, chịu đựng và thậm chí bỏ qua cái tôi cá nhân vì cái chung. Bởi điều lớn lao nhất mà họ muốn là được ở bên cạnh người đã từng cùng họ bước lên lễ đường trong tiếng chúc tâm lý người Đức Erich Fromm từng viết trong cuốn sách "Nghệ thuật yêu" rằng, tình yêu không phải là cảm giác, mà là hành động. Ví dụ, một người uống rượu bia cả ngày, không quan tâm đến vợ con vẫn có thể nói với bạn bè trong nước mắt rằng "Tôi yêu gia đình tôi". Câu nói giả dối này thực ra không có gì khó hiểu. Nói "tình yêu" bằng lời nói, hoặc chỉ tưởng tượng trong đầu và dùng nó làm bằng chứng, rất đơn giản. Tuy nhiên, tình yêu phải là hành động, không phải sự tưởng tượng. Để duy trì một cuộc hôn nhân hay tình yêu lâu dài bắt buộc phụ thuộc vào những hành hành trình của tình yêu, có hai gợi ý để duy trì sự thân cực giao tiếpKhi xảy ra xung đột, hãy tích cực giao tiếp thay vì lựa chọn im lặng. Cần bày tỏ mong muốn của bản thân rõ ràng, đồng thời lắng nghe ý kiến của đối phương để tìm ra giải pháp cho mọi vấn nhau làm việc nhàMột cuộc hôn nhân lâu dài có vẻ như không chỉ dựa trên tình yêu và sự tôn trọng lẫn nhau mà còn có sự tham gia của cả vợ và chồng vào việc nghiên cứu gần đây tiến hành trên 160 cặp vợ chồng trong độ tuổi từ 25 đến 30, có ít nhất một con dưới 5 tuổi đã phát hiện gia đình hạnh phúc là gia đình có người đàn ông tham gia vào công việc nhà. Nghiên cứu được công bố trên tạp chí Journal of Family Issues. Giáo sư Adam Galovan, Đại học Missouri Mỹ - chủ trì nhóm nghiên cứu cho biết, không nhất thiết phải chia đều việc nhà mà các cặp vợ chồng hãy làm điều đó cùng nhau. Chuyên gia này nói "Chia sẻ có thể nghĩa là làm một cái gì đó nhiều lần với nhau. Đó là lần lượt chia nhau thay tã lót cho con hoặc người này trông trẻ, trong khi người kia chuẩn bị bữa tốt". Hôn nhân sẽ hạnh phúc hơn khi người vợ cảm nhận được ông chồng gần gũi với những đứa Trang Theo aboluowang
Giai đoạn 1 Yêu đương nồng nhiệtGiai đoạn 2 Bước sang giai đoạn thất vọngGiai đoạn 3 Hôn nhân chông vênhGiai đoạn 4 Hôn nhân bắt đầu ổn địnhGiai đoạn 5 Thời kỳ tái cơ cấuGiai đoạn 6 Gia đình có thể đối mặt những thay đổiGiai đoạn 7 Thời kỳ viên mãn Trong cuộc sống hiện đại, hôn nhân có ngọt ngào, hạnh phúc hay không phụ thuộc rất nhiều vào việc vợ chồng có chung tay xây dựng, chăm lo cho gia đình hay không. Mỗi cuộc hôn nhân đều sẽ trải qua 7 giai đoạn sau đây. Giai đoạn 1 Yêu đương nồng nhiệt Chủ yếu nói về thời kỳ tân hôn, thời điểm hai người gắn bó như keo như sơn, yêu nhau mặn nồng. Đây là thời điểm tình cảm cả hai tràn trề và mãnh liệt nhất, khao khát một cuộc hôn nhân viên mãn như hằng mong tưởng. Giai đoạn lấy tình yêu làm trọng tâm này thường sẽ kéo dài khoảng 1 năm. Lời khuyên cho các cặp vợ chồng son Hôn nhân là một giai đoạn mới trên đường đời của mỗi cá nhân, khi mà ta sẽ chấm dứt cuộc sống cá nhân và bắt đầu chung sống với một người khác. Vì thế, trong khoảng thời gian này, hãy dần dần từng bước xây dựng nên một quan niệm về “chúng ta” thay vì “ta” như trước, nghĩa là phải biết vị tha hơn. Giai đoạn 2 Bước sang giai đoạn thất vọng Sau khi trải qua hơn 1 – 2 năm yêu đương mãnh liệt lúc hôn nhân tràn đầy sự mới mẻ, chúng ta bắt đầu thấy thất vọng và giữa hai vợ chồng bắt đầu xuất hiện nhiều mâu thuẫn. Đây cũng là lúc ta phát hiện ra, kỳ thực đối phương không hoàn mỹ như ta vẫn luôn tưởng. Sống cùng nhau, những thói quen xấu trong cuộc sống cũng không nề hà mà cho nhau thấy. Thậm chí có nhiều người sau khi thấy thất vọng thì bắt đầu tranh luận không ngừng, đấu tranh không ngừng với một nửa của mình, rồi cảm thấy nghi ngờ vì sự lựa chọn của mình. Đây là thời kỳ vô cùng quan trọng, nó quyết định hướng đi cuộc hôn nhân sau này. Hôn nhân tốt đẹp không phải là hạnh phúc mà nằm ở sự ổn định, cuộc sống hai người, không phải chỉ có những ưu điểm, mà còn có những khuyết điểm, học cách chấp nhận, bao dung. Không phải là ép đối phương thay đổi mà là cả hai dần dần trở nên thấu hiểu và lấp đầy những thiếu sót của nhau. Ảnh Giai đoạn 3 Hôn nhân chông vênh Khi mọi mâu thuẫn không được giải quyết một cách gọn gàng, qua thời gian, nó ngày càng lớn lên. Cả hai bắt đầu gây gổ với nhau nhiều hơn, và cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Thậm chí, trong những cuộc xã giao bên ngoài họ cũng sẽ tháo nhẫn cưới, không muốn thừa nhận rằng mình đã có gia đình. Giai đoạn khó khăn này sẽ kéo dài đến vài năm, thường xảy đến sau khi cả hai kết hôn từ 4 – 7 năm. Tại thời điểm nhạy cảm này, ngàn vạn lần tuyệt đối không được tìm giải pháp ở người thứ ba, cũng hết sức tránh để người ngoài can thiệp thái quá vào cuộc sống cá nhân hai người, càng tuyệt đối không được “lỡ bước” sang con đường ngoại tình. Vết thương trên cơ thể thì sẽ chóng lên da non nhưng khi con tim thương tổn thì vết thương sẽ tồn tại cả đời. Cũng đừng luôn mở miệng là nói hai từ “ly hôn” quá dễ dàng mỗi khi tranh cãi. Hãy cố gắng bình tâm hơn trong mỗi cuộc tranh cãi, tôn trọng lẫn nhau, vậy thì thời kỳ khó khăn này không phải là không thể bước qua. Giai đoạn 4 Hôn nhân bắt đầu ổn định Đây là lúc vợ chồng đã có con, công việc vững vàng hơn, tương lai cũng có căn bản. Vì đã có dự định cho con cái sau này nên quan hệ vợ chồng cũng ổn định hơn. Vợ chồng cũng hiểu hơn phải cư xử với nhau thế nào, kiên nhẫn và cảm thông cho nhau ra sao. Thỉnh thoảng, hãy cùng nhau ôn lại kỷ niệm, hâm nóng tình cảm, những cử chỉ khéo léo của người chồng sẽ giúp người vợ thêm tự tin và thỏa mãn hơn. Cũng đừng tiếc nói chứ “Yêu” với nhau. Giai đoạn 5 Thời kỳ tái cơ cấu Giai đoạn này, con trẻ đã đi học và tương đối độc lập. Kinh tế gia đình lúc này cũng khá ổn định. Vợ chồng sẽ gắn bó hơn, cảm thông và không còn nhiều mâu thuẫn như trước. Thời điểm này, hai người đã đi cùng nhau được quãng đường dài khoảng 15 năm. Thời gian qua làm việc cố gắng, vất vả khiến cho cơ thể trở nên kém linh hoạt, nặng nề, sức khỏe có những báo động. Hãy dành thời gian cho nhau nhiều hơn, cùng nhau tập thể dục, vận động, dành thời gian cho một kỳ nghỉ cùng với gia đình, vừa để giảm stress trong công việc, vừa để hâm nóng tình cảm gia đình, vợ chồng, cha mẹ con cái. Ảnh Giai đoạn 6 Gia đình có thể đối mặt những thay đổi Hai vợ chồng bước vào tuổi trung niên, có thể cuộc sống sẽ trải qua một vài thay đổi quan trọng như vấn đề sức khỏe, bệnh tật, người già trong nhà qua đời, sự nghiệp có thể gặp những biến cố, con cái đến tuổi trưởng thành Giai đoạn này sẽ xuất hiện sau 20 năm kết hôn, và tiếp tục một đoạn thời gian dài. Đã chung sống cùng nhau một thời gian dài, vợ chồng đã hầu như thấu hiểu lòng dạ nhau, từng ánh mắt, hành động của nhau cả hai đều hiểu ý. Đối mặt với những thay đổi này, áp lực là không cần bàn cãi, vì thế hãy cùng nhau đối mặt, ủng hộ lẫn nhau. Giai đoạn 7 Thời kỳ viên mãn Thời xây dựng đã qua đi, hai người từ tình yêu bước sang tình thân, từ vợ chồng thành bạn bè, người thân. Đây cũng là lúc vợ chồng bắt đầu bước vào tuổi già, chăm sóc nhau, cùng nhau giữ gìn sức khỏe, an yên hưởng tuổi già bên nhau, hầu như đã là viên mãn… Vợ chồng cần yêu thương và kính trọng lẫn nhau, làm tròn bổn phận của mình, không làm việc trái luân lý đạo đức, “tương kính như tân” kính trọng nhau như khách, có việc thì cùng bàn bạc để làm. Làm được như thế thì gia đình sẽ thuận hòa, xã hội sẽ an định. Mối quan hệ vợ chồng vì thế mà trở thành đạo nghĩa. Video hay Vì sao đàn ông thường thích phụ nữ dịu dàng? Your browser does not support the video tag. Please upgrade to lastest version Ad will display in 09 seconds
hôn nhân dài lâu