Chương 1: Chương 1. Chương trước Chương tiếp. Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. "Đừng khóc!". Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng
Chương 34: Em yêu anh. Chương trước Chương tiếp. Gần tối cả hai đang trên đường về nhà để chuẩn bị đồ qua Vương gia. Thấy Hoàng Thiên ôm mình trong lòng nhưng cứ nhìn ra ngoài cửa làm cô thấy hôm nay anh lạ lạ. - ***Anh đang nghĩ gì thế***?
Đánh giá: 7.5/10 từ 33 lượt. Cùng đọc truyện Tổng Tài, Em Yêu Anh! của tác giả Mạc Tử Lam Phong tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Thể lọai: ngôn tình hiện đại, HE.
-Em yêu anh. Không đợi sự phản hồi từ hắn,cô nhẹ nhàng vòng tay qua cổ Tử Phong kiễng chân đặt một nụ hôn ngọt ngào lên cánh môi mỏng. Lưỡi cô từ từ tách hàm răng trắng sáng của hắn, luồn vào khoang miệng cuốn lấy cái lưỡi mềm mại nóng ấm.
Video TikTok từ Mạc Sầu (@macsau_tq86): "tổng tài đem lòng yêu ah trưởng phòng. chỉ cần anh thích thì cái gì em cx cho anh 🥰👌#ferrari #girl #supercar #gaixinh #fyp #vacaiket #xuhuong #tiktok". chỉ cần hạnh phúc, thì tuổi tác - địa vị ko quan trọng👌. Thằng Hầu x Nguyễn Hoàng.
Đọc truyện Tổng Tài Biến Thái Tôi Yêu Anh miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng. ""Mộ Tuyết, có phải anh đã làm tổn thương em?"" Tổng Tài Biến Thái Tôi Yêu Anh. 7.3/ 10. 33119. Theo dõi.
S0iZiDs.
Ai kia? Không phải là tên cô gặp đêm hôm qua sao? Nhìn hắn kìa, thật toả sáng tựa như ánh dương ban mai,dịu dàng mà khiến người khác chói mắt. Hắn đang tiến về phía cô, môi mỏng mỉm cười mê hoặc,theo phản xạ cô cũng nở một nụ cười thật tươi đáp trả,tim trong lồng ngực như muốn bay vọt ra ngoài. Tại sao trên đời lại tồn tại loại người như hắn? Hoàn hảo bức người,yêu dị mị hoặc, làm người ta khó cưỡng mà muốn chạy đến ăn tươi nuốt sống. Lúc này hắn đã tiến gần cô,rất gần nha, cô có thể nhìn rõ từng đường nét góc cạnh trên gương mặt anh tuấn,môi cô hơi mím lại nhìn hắn không chớp mắt. Ánh mắt yêu nghiệt nhìn chằm cô rồi từ từ làn môi mềm tiến lại ngậm lấy cánh môi anh đào, cảm giác nâng nâng ngọt ngào nơi đầu lưỡi,vị ngọt tan trong khoang miệng nhỏ chảy dần đến cổ họng.....thì nghẹn lại.........-Reengggggggggggggg!!!!!!!!!Tiếng đồng hồ báo thức vang lên đưa cô ra khỏi mộng đẹp, cô thẫn thờ đưa tay lên chạm vào môi,thật mềm mại cảm giác ngọt ngọt dường như vẫn đọng lại trong miệng, rồi cô nhìn cái đồng hồ thầm than-Còn chưa hôn xong mà....Nuối tiếc nghĩ đến giấc mơ đó rồi lại lắc đầu lâý tinh thần,cô tự nhủ" nhất định sẽ có một ngày mình gặp lại anh ta".......Cô vui vẻ đến công ty,bắt đầu một ngày mới đầy thú Bối Bối!-Chào!Cô tươi cười chào hỏi đồng nghiệp rồi vào vị trí làm việc với một tinh thần cực kì tốt. Tài liệu cuối năm chất thành đống trước mặt, theo lẽ thường cô sẽ nhăn mày nhíu mặt,than ngắn thở dài nhìn chúng nhưng hôm nay lại nhiệt tình đến mức khiến mấy đồng nghiệp cùng phòng phải dịu mắt xem bản thân có nhìn nhầm không. Nào ai biết trong lòng cô đang nhớ nhung đến vị soái ca đêm hôm qua, quả là tu nhân tích đức 22 năm không hề uổng phí nha!-Bối à vừa nãy đến công ty cô bị ngã ở đâu à?Đang chăm chú xem đống tài liệu nghe cô đồng nghiệp Nhã Ninh hỏi, cô ngẩng đầu nhìn "âu yếm"-Không cô bị bệnh ư?-Sao cô thích trù ẻo người khác thế nhỉ? Đống bảng kế hoạch cuối năm cô lo mà làm đi không Trương tổng la tôi không chịu trách nhiệm đâu nháy mắt tinh nghịch rồi lại cắm đầu vô công việc mặc cô Nhã Ninh kia kinh ngạc không nói nên lúc sau Trương tổng bước vào,trên tay cầm theo cái hộp quà hình vuông thắt nơ rất bắt mắt, ông ta đi về phía cô,một luồng khí lạnh "nhẹ nhàng" thoảng qua làm sống lưng lạnh buốt, rồi ông ta bất mãn đặt nó xuống,miệng lẩm bẩm-Cô làm gì mà lại có phúc phần như vậy, riết rồi tôi thành nhân viên sai bầm xong ông ta bỏ đi,bỏ lại ánh mắt ngơ ngác khó hiểu của cô. Đồng nghiệp cùng phòng chăm chú nhìn Trương tổng,nhìn hộp quà rồi lại nhìn cô,vẻ mặt ai lấy đều vô cùng tò mò hiếu kỳ. Có một vài tiếng thì thầm to nhỏ-Trương tổng đang tỏ tình với Bối Bối sao?-Ai ya lại trâu già gặm cỏ non à?-Tôi không nghĩ vậy,các cô nhìn xem Bối của chúng ta đâu phải người có gu thẩm mĩ như vậy!-Suỵt nói bé thôi, cô muốn bị đuổi việc à!Cô liếc mắt về phía họ,trưng ra bộ mặt vô tội khó coi,khẽ nói nhỏ-Tôi không biết chuyện gì nhân viên kia cũng gọi là chị em thân thiết trong công ty của cô,làm việc chung trong một bầu không khí lại sát vách nhau nên cô luôn lấy hoà nhã là điều tất yếu để được lòng mọi người. Tất nhiên những người chị em đó cũng rất tốt nha,họ luôn giúp đỡ cô mỗi khi cô bị khiển trách còn san sẻ công việc, v...v....nói chung bọn họ là những người bạn chân Bối...Nhã Ninh kều tay cô thì thầm-Mở ra đi-Ơ....à...ờCô thất thần nhìn hộp quà,khi cái lắp được mở ra mọi người ai nấy đều miệng há to mắt trợn tròn. Cái thứ trong hộp mà là quà sao,nó giống tấm rẻ rách hơn kìa. Cô nhìn nó kinh ngạc,lập tức chạy vào phòng ông Trương tổng-Trương tổng,ai đưa hộp quà này vậy?-Chủ tịchÔng ta lãnh đạm nói còn không thèm ngẩng mặt lên nhìn cô. Nghe được hai từ "chủ tịch" tim cô như rụng rời,khéo miệng co giật. Tấm rẻ rách này chính là bộ váy đêm hôm qua bị lão biến thái kia xé, hắn đưa nó cho cô là nhằm mục đích gì? Không không điều quan trọng lúc này hắn là "chủ tịch", cô nên khóc hay nên cười đây? Cô mím môi đi ra ngoài,ngồi vào chỗ mà như đang trên mây,tay ôm khư khư hộp quà không nói năng gì úp mặt xuống bàn thở dài. " Thôi thì lại đi kiếm công việc mới vậy!" thầm cảm thán trong lòng,cô tự nhủ bản thân........Một tờ giấy màu trắng kẹp trong hộp,cô vội vàng mở ra xem "Xét lại tối qua tôi vẫn là người chịu thiệt,cô phải đền bù"Khoé miệng bất giác cong lên,lời lẽ này,ý tứ này vốn rất giống một lời cảnh báo nhưng khi nó vào não của cô lại thành mật ngọt toả ra hương thơm gây nghiện như hoa anh túc,hai mắt cô lại mơ màng chìm đắm trong ảo tưởng mộng mị. Vừa nãy còn thấy mây đen bao phủ bầu trời bây giờ lại thấy cầu vồng rực rỡ sắc màu, tâm tình cô thật là thất à, cô có sao không vậy?-Không tôi đang rất há...sao nãy thấy mặt cô như đưa đám mà? Ai gửi cái thứ quái quỷ này cho cô vậy?Cô mỉm cười tươi, nói bằng giọng vô cùng ngọt, ngọt đến sâu răng-Soái ca-Hả?Tất cả đều đồng thanh lên tiếng,rồi họ lắc đầu nói nhỏ-Chắc soái ca đó bị đứt giây thần kinh nào rồi,sở thích thật kì dị!Nếu bọn họ biết vị soái ca bị đứt dây thần khinh kia chính là chủ tịch cao cao tại thượng thì vẻ mặt sẽ ra sao nhỉ?Cô không trả lời tiếp tục chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man. Một soái ca hoàn hảo, đúng chính là rất hoàn hảo, vị hoàng tử biết bao cô gái mơ ước........................... Cô mỉm cười tinh quái, ánh mắt nhìn về nơi vô định nào đó,miệng khẽ nói Anh là chủ tịch, tôi dám thích anh!
Kim đồng điểm 19 giờ, cả thành phố chìm trong màn đêm hư ảo,đèn đường bắt đầu được thắp, dòng người đi lại tấp nập ồn ào. Phía trên cao trăng tỏ mờ ẩn hiện sau những đám mây đen đang bao phủ cả một khoảng à tôi về đây!Nhã Ninh vui vẻ sắp xếp đồ đặc tan sở, cô lười biếng vươn vai nói-Ừ bye!-Cô cũng mau về đi, con gái đi ban đêm nguy hiểm xong chỗ này tôi sẽ về,cô yên vừa nói vừa đặt tay lên chồng tài liệu bên cạnh,vẻ mặt đã kém sắc đi vài phần. Cuối năm công việc tăng gấp đôi, cả phòng cô ai cũng bận bù đầu rối óc,cô lại càng nhiều việc hơn nữa. Thế này có được coi là bóc lột sức lao động không nhỉ?Nhã Ninh đi rồi bầu không khí trở về tĩnh lặng chỉ còn nghe tiếng gõ bàn phím tạch tạch và thi thoảng là tiếng thở dài mệt mỏi. 3 tiếng sau, cô đưa tay ôm lấy cái cổ như sắp gãy khẽ thanmệt quá, cuối cùng cũng xong!Bên ngoài trời đang mưa to, những hạt mưa rơi vội vã ào ạt tạo nên một bức màn trắng xoá,cô cảm thán nhìn cơn mưa,uể oải đi đến phòng tài vụ lấy ô. Vừa đi đến cửa đã nghe thấy âm thanh rên rỉ mờ ám,từ trong phòng tài vụ có ánh sáng le lói hắt ra. Tò mò cô đẩy nhẹ cửa rình trộm, một nam một nữ quấn lấy nhau, cảnh tượng vô cùng kích thích. Hai mắt cô bỗng sáng rực lên, cảnh nóng bỏng mắt này cô mới chỉ thấy qua các trang sách của những bộ ngôn tình sắc còn cảnh thật người thật thì chưa bao giờ. Mọi khi chỉ toàn tự tưởng tượng bây giờ có hình ảnh sống động như vậy thật thích nha! Cô nhìn hai con người đó với ánh mắt thích thú, quan sát từng động tác sắc thái. Người con gái cả cơ thể loã lồ, khuân mặt xinh đẹp lấm tấm mồ hôi có phần mệt mỏi nhưng vẫn tỏ ra vô cùng nhiệt tình,miệng nhỏ rên rỉ tà mị, người đàn ông mặc vẫn khá chỉnh tề chỉ có chiếc áo sơ mi đã tháo hết cúc để lộ cơ bụng rắn chắc. Anh ta nhìn người đàn bà dưới thân mình vô cùng dâm đãng, hai tay thô bạo nhào nặn vùng đẫy đà đang cương lên vì dục vọng. Bên ngoài trời mưa lạnh lẽo, bên trong một màn hoan ái cuồng dã thật là đối lập đang chăm chú nghiên cứu từng động tác và đối chiếu với những gì cô đọc được trong ngôn thì từ đằng sau có một bàn tay bịt miệng cô lại, rồi cả thân hình bé nhỏ bị ôm trọn bởi một cơ thể to không ngờ cô cũng có sở thích biến thái như nói không nóng không lạnh thập phần mang ngữ khí trêu đùa. Giọng nói này rất quen,rất thu hút. Cô vội vàng quay đầu lại, khuân mặt tiêu sái kề sát mặt làm hai má bỗng chốc ửng đỏ, cô như bị mê hoặc thần người nhìn hắn-Cô có biết không nên nhìn chằm chằm người khác không?Cô tỉnh bơ đáp trả-Anh có biết bịt mồm người khác là bất lịch sự không?-Tôi nghĩ cô cũng biết tự tiện vào phòng người khác là bất lịch sự?Hắn hơi nhíu mày ánh mắt nhìn cô thâm trầm,khoé miệng cong mềm mại làm người con gái trong lòng điêu nên gọi anh là sắc lang hay chủ tịch?-Ngữ khí cô cũng cao ngạo ơn,quá cười nhìn hắn, nụ cười ngọt ngào trái ngược với lời nói. Thật đúng là hai kẻ đang làm tình nghe thấy tiếng nói bên ngoài vội vàng chỉnh lại quần áo về trạng thái ban đầu. Người đàn ông bước ra, nhìn thấy hắn và cô ánh mắt dò xét động tác ôm ấp còn nói chuyện vui vẻ,hắn cười gian xảo-Tử Phong, đêm hôm như vậy còn cùng người đẹp tâm sự thân mật chẳng lẽ anh cũng muốn đến đây hưởng thụ sao?Cô nhìn tên đàn ông trước mặt, miệng cứng ngắc, đây không phải tổng giám đốc Mạc Lam Dương sao? Ai ya cô đâu nghĩ tên đàn ông phóng túng khi nãy lại là ngài giám đốc uy nghiêm quyền thế này,thật hổ thẹn quá. Cô bình thản chào hắn như một lẽ thường tình-Dương tổng buổi tối vui Dương nhìn cô cười đầy ẩn ý, rồi lại nhìn sang Tử có hứng thú mà phải đến nơi này sao?Hắn lãnh đạm hỏi vặn lại Lam Dương cơ hồ như muốn đánh tên đứng trước cũng gan to lắm dám làm bậy ở công trai à em biết Tử Phong không trả lời hừ lạnh rồi quay lưng bước đi,không quên kéo cô theo và bỏ lại ánh mắt sắc lạnh như một lời đe doạ-Đừng để tôi thấy cảnh này lần nào đến cửa mưa vẫn nặng hạt, mưa lộp bộp rơi cuộn tròn trong không trung rồi vỡ vụn hoà mặt đất. Hắn cởi áo, khoác vào người cô, giọng bình thản nói-Cầm áo hộ hắn dời đi hoà vào cơn mưa trắng xoá trước mặt,cô ngây ngốc nhìn theo,thật là soái ca có khác đến bóng lưng cũng đẹp cuốn hút. Miệng cô tủm tỉm cười tinh nghịch,vòng tay qua hai bên ôm lấy cơ thể như muốn mùi hương của hắn bao phủ cả người cô. Một lúc sau Mạc Tử Phong lái xe đến,từ trong xe hắn mở cửa kêu cô lên, hai chân Hiểu Bối nhanh nhẹn chạy vào trong. Khi đã yên vị trong xe cô mới để ý trong đây có mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình nha Bên nhau trọn đời, Yêu em từ cái nhìn đầu tiên, Sam Sam đến đây ăn nào, Tôi như ánh dương rực rỡ. Tất cả đều là của tác giả Cố Mạn, Hiểu Bối đặc biệt ấn tượng cuốn" Tôi như ánh dương rực rỡ" thích thú cầm lên đọc cái tên truyện rồi quay sang hỏi Tử Phong-Anh cũng thích đọc tiểu thuyết ngôn tình sao?Vừa hỏi cô vừa lật dở trang sách cuối cùng-Cũng bình thường, chúng là của em gái gái anh cũng là dân ngôn như tôi. "Em chờ anh, tặng cho em ánh dương rực rỡ nhất"!-Là "anh chờ em, tặng cho anh ánh dương rực rỡ nhất".Hắn khẽ cười, ánh mắt léo lên những cảm xúc hỗn độn khó diễn tả bằng lời. Côi bĩu môi nhìn hắn, rồi lại nhìn vào những dòng chữ thẳng tắp đều đặn-Gía mà tôi là Nhiếp Hy Quang trong bộ tiểu thuyết này tôi sẽ không để mất Trang cô không nghĩ đến cảm xúc của Lâm Tự Sâm sao?-Từ những trang sách đầu tiên tôi đã thích Trang Tự, hình tượng nhân vật này giống với người tôi yêu đơn phương trước mặt Mạc Tử Phong thoáng tia không vừa ý, hàng lông mày cương nghị nhíu lại tỏ vẻ khó bây giờ nghĩ lại tôi lại thấy thích Lâm Tự Sâm nha. Một tổng tài hoàn hảo, đầy những ưu điểm, là chỗ dựa vững chắc. Nếu Trang Tự thích hợp làm người yêu thì Lâm Tự Sâm lại phù hợp làm một người cười vui vẻ nhìn hắn làm lòng kia bất giác ấm áp lạ kì này có phải anh thích tôi rồi không? Tôi thấy cách anh đối xử với tôi rất không bình nhìn hắn ánh mắt nghi hoặc,dưới ánh đèn mờ ảo ánh mắt ấy long lanh thuần khiết vô cùng, hắn hắng giọng nói-Cô nghĩ vậy sao? Cô không sợ tôi sẽ đuổi việc cô?-Anh đùa tôi à, tan ca rồi và đây không phải công ty. Anh bây giờ cũng không phải sếp của tôi,chúng ta không có thứ bậc ở đây, bao giờ về công ty tôi mới cung kính không bằng tuân lệnh!-Haha cô thú vị phía trước rẽ trái là đến nói vui vẻ, âm điệu có phần luyến tiếc, giá mà đoạn đường về nhà dài thêm chút nữa thì tốt biết bao. Nói chuyện với hắn rất vui nha, cô rất thích........Nếu phía trước là một con đường thẳng cô nhất định sẽ cứ đi mà không ngoảnh đầu lại vì cô có một người bạn đồng hành tuyệt vời!-Aó của anh này-Mai mang đến công ty cho môi hắn khẽ cong lên mang hàm ý sâu sa,rồi đánh tay lái phóng xe đi khuất. Cô cứ đứng nhìn thất thần, trong lòng như có hàng ngàn đoá hoa nở rộ, thật là diệu kì. Cô thầm nghĩ trong đầu Mạc Tử Phong không biết anh có hiểu tôi cố tình nói sai câu nói đó không? Rằng tôi đang đợi ánh bình minh rực rỡ toả rạng.
Thông tin truyệnTổng Tài Tôi Yêu Chính Là AnhTác giảĐánh giá từ 38 lượtTruyện Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh của tác giả Y Nhược Tích có nội dung về 2 nhân vật chính đã yêu nhau sau đắm nhưng họ phải trải qua thử thách khắc nghiệt đó là xa nhau không biết bao giờ gặp lại ...Tác giả tạo hình tượng nhân vật chính rất ấn tượng có cảm giác như hai người dính vào nhau vì một sự hớ hênh của cô. Nó kéo theo nhiều phiền toái và day dưa khác, muốn thoát, thoát không được, muốn dứt cũng dứt không ra tựa như mũi tên bị đâm vào người "đâm vào thì đau nhưng rút ra lại chảy máu"!Ở trong hoàn cảnh ấy cô thay anh đỡ đạn, anh thay cô đỡ súng, cho dù là vậy họ vẫn phải xa cách nhau. Tình yêu của hai người, hiểu lầm của hai người sẽ đi tới đâu nếu cả hai không thoát nổi hình ảnh của đối phương? Quan hệ của hai người ngoài hai chữ “định mệnh” thì không còn gì để hình dung. Liệu họ có thể vượt qua nỗi đau và thử thách để có thể đến với nhau được hay không ??? Danh sách chương Chương 1 Tích đức tám đời Chương 2 Anh, Ôi đừng liếm Chương 3 Chính là cố tình gặp anh Chương 4 Điên rồi, điên rồi Chương 5 Cùng hắn về nhà Chương 6 Đêm nay, em là xứng đáng nhất Chương 7 Đem cô đi cải trang Chương 8 Bị cẩu tử đánh Chương 9 Nhìn thấy phải gọi bác trai hay bác gái Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Cô nghĩ sẽ bội cước? Chương 45 Quỳ xuống ! Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50
tổng tài em yêu anh